Sunday, May 23, 2010
New link cho Blog Nhạc Thánh
Nhằm giúp cho mọi người dể nhớ địa chỉ trang web của Ban Thanh Niên mình và trang web Nhạc Thánh, nên H vừa thêm một link mới cho 2 website là:
Ban Thanh Niên Giô-suê: http://btngiosue.tk
Trang Nhạc Thánh: http://nguyendinhhuy.tk
Mong các bạn tiếp tục cộng tác và đăng tải nhiều bài mới với nhiều đề tài hơn nữa để khích lệ niềm tin của tất cả mọi người.
Chúa ở cùng!
Thursday, May 20, 2010
ĐÚNG CHỔ ĐÚNG THỜI ĐIỂM (3)
Tác giả: Ms Joseph Prince
Dịch giả: Bình Nam
Dịch giả: Bình Nam
Bạn có thể cố gắng bởi nổ lực bản thân, để ở vị trí tốt hơn hay thành công hơn bởi học tập nhiều hơn, làm việc siêng năng hơn, phải có chiến lược cho những mối quan hệ... có thể cuối cùng bạn thấy mình nhanh và mạnh không đáng kể. Chỉ có Đức Chúa Trời có thể để bạn vào đúng chổ, đúng thời điểm và đem thành công đến cho bạn.
Cũng có những người thấy mình cứ ở trong chổ sai và thời điểm sai. Họ cứ bị vướng vào “lưới” hoài mà họ cũng không biết tại sao.
“Không ai biết được lúc nào tai họa xảy đến cho mình.Như cá mắc phải lưới ác nghiệt, Như chim sa vào bẫy,Loài người cũng bị nhốt chặtTrong thời tai họa thình lình ập xuống”
Điều này bày tỏ rằng có những người sống không được phước. Họ giống như cá mắc phải lưới ác nghiệt. Mọi thứ dường như nghịch lại với họ, họ cứ bị kẹt trong những hoàn cảnh tồi tệ mà không thể thoát ra được. Những người này thấy mình cứ ở trong chổ sai và thời điểm sai.
Nhưng cho những người ở trong thời điểm đúng và chổ đúng không bị kẹt trong những hoàn cảnh tồi tệ, ngược lại họ lại hưởng những phước hạnh. Họ hưởng ân huệ, sự cung ứng, sự giàu có.
BẠN CẦN ĐỨC CHÚA TRỜI CHO “SỰ XẢY RA ĐÚNG”
Bạn có thể đã hoặc sẽ tham dự những khóa hội thảo dạy bạn cách thể nào để tự làm nên sự thành công. Họ dạy bạn phải lập kế hoạch cho cuộc đời bạn, bước theo khải tượng và thiết lập những bước trong đời sống. Nhưng Châm Ngôn 16: 9 nói với chúng ta “Lòng người hoạch định đường lối mình,Nhưng CHÚA hướng dẫn các bước người”
Nếu chúng ta thành thật và khiêm nhường đủ, chúng ta sẽ nhận biết rằng nhu cầu trong đời sống chúng ta được giải quyết từ Đức Chúa Trời.
Cũng có những người thấy mình cứ ở trong chổ sai và thời điểm sai. Họ cứ bị vướng vào “lưới” hoài mà họ cũng không biết tại sao.
“Không ai biết được lúc nào tai họa xảy đến cho mình.Như cá mắc phải lưới ác nghiệt, Như chim sa vào bẫy,Loài người cũng bị nhốt chặtTrong thời tai họa thình lình ập xuống”
Điều này bày tỏ rằng có những người sống không được phước. Họ giống như cá mắc phải lưới ác nghiệt. Mọi thứ dường như nghịch lại với họ, họ cứ bị kẹt trong những hoàn cảnh tồi tệ mà không thể thoát ra được. Những người này thấy mình cứ ở trong chổ sai và thời điểm sai.
Nhưng cho những người ở trong thời điểm đúng và chổ đúng không bị kẹt trong những hoàn cảnh tồi tệ, ngược lại họ lại hưởng những phước hạnh. Họ hưởng ân huệ, sự cung ứng, sự giàu có.
BẠN CẦN ĐỨC CHÚA TRỜI CHO “SỰ XẢY RA ĐÚNG”
Bạn có thể đã hoặc sẽ tham dự những khóa hội thảo dạy bạn cách thể nào để tự làm nên sự thành công. Họ dạy bạn phải lập kế hoạch cho cuộc đời bạn, bước theo khải tượng và thiết lập những bước trong đời sống. Nhưng Châm Ngôn 16: 9 nói với chúng ta “Lòng người hoạch định đường lối mình,Nhưng CHÚA hướng dẫn các bước người”
Nếu chúng ta thành thật và khiêm nhường đủ, chúng ta sẽ nhận biết rằng nhu cầu trong đời sống chúng ta được giải quyết từ Đức Chúa Trời.
Còn nữa...
ĐÚNG CHỔ ĐÚNG THỜI ĐIỂM (2)
Tác giả: Ms Joseph Prince
Dịch giả: Bình Nam
Dịch giả: Bình Nam
Salômôn nói về đúng thời đúng lúc như sau:
Giáo Huấn 9: 11-12 “11 Tôi lại nhận thấy rằng trên đời này:Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc,Người mạnh sức cũng thắng trận,Người khôn ngoan luôn no đủ,Người thông sáng luôn giàu sang, người trí thức cũng được biệt đãi. Vì thời điểm và cơ hội xảy đến cho mọi người.12 Không ai biết được lúc nào tai họa xảy đến cho mình. Như cá mắc phải lưới ác nghiệt, Như chim sa vào bẫy,Loài người cũng bị nhốt chặt trong thời tai họa thình lình ập xuống”
Hãy nhận biết rằng Salômôn được sự dắt dẫn của Đức Thánh Linh nói rằng: “Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc” Điều này có nghĩa là: Người thắng cuộc đua không nhất thiết phải là người chạy nhanh. Tôi có thể nghe những người chậm chạp la lên rằng; “Ngợi khen Chúa”. Salômôn tiếp tục nói rằng: “Không phải lúc nào người mạnh sức cũng thắng trận” nói một cách khác người thắng trận không nhất thiết phải là người mạnh hơn người khác. Những người yếu đuối lại la lên rằng: “Ngợi khen Chúa”. Ông nói tiếp: Không phải lúc nào người khôn ngoan cũng no đủ, người thông sáng luôn giàu sang, người trí thức được biệt đãi. Thật là thích thú khi ông viết tiếp thế này: Vì thời điểm và cơ hội xảy đến cho mọi người.
Salômôn không đang nói với chúng ta rằng: Những người tốt hơn, khôn hơn, mạnh hơn không thắng trận, không thắng cuộc đua, không giàu có hay không được biệt đãi, nhưng ông đang nói với chúng ta rằng, những người ở trong đúng chổ, đúng thời điểm sống đắc thắng và vui hưởng sự thành công. Đấng đặt chúng ta vào đúng chổ, đúng thời điểm đó là Đức Chúa Trời.
Giáo Huấn 9: 11-12 “11 Tôi lại nhận thấy rằng trên đời này:Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc,Người mạnh sức cũng thắng trận,Người khôn ngoan luôn no đủ,Người thông sáng luôn giàu sang, người trí thức cũng được biệt đãi. Vì thời điểm và cơ hội xảy đến cho mọi người.12 Không ai biết được lúc nào tai họa xảy đến cho mình. Như cá mắc phải lưới ác nghiệt, Như chim sa vào bẫy,Loài người cũng bị nhốt chặt trong thời tai họa thình lình ập xuống”
Hãy nhận biết rằng Salômôn được sự dắt dẫn của Đức Thánh Linh nói rằng: “Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc” Điều này có nghĩa là: Người thắng cuộc đua không nhất thiết phải là người chạy nhanh. Tôi có thể nghe những người chậm chạp la lên rằng; “Ngợi khen Chúa”. Salômôn tiếp tục nói rằng: “Không phải lúc nào người mạnh sức cũng thắng trận” nói một cách khác người thắng trận không nhất thiết phải là người mạnh hơn người khác. Những người yếu đuối lại la lên rằng: “Ngợi khen Chúa”. Ông nói tiếp: Không phải lúc nào người khôn ngoan cũng no đủ, người thông sáng luôn giàu sang, người trí thức được biệt đãi. Thật là thích thú khi ông viết tiếp thế này: Vì thời điểm và cơ hội xảy đến cho mọi người.
Salômôn không đang nói với chúng ta rằng: Những người tốt hơn, khôn hơn, mạnh hơn không thắng trận, không thắng cuộc đua, không giàu có hay không được biệt đãi, nhưng ông đang nói với chúng ta rằng, những người ở trong đúng chổ, đúng thời điểm sống đắc thắng và vui hưởng sự thành công. Đấng đặt chúng ta vào đúng chổ, đúng thời điểm đó là Đức Chúa Trời.
Còn nữa...
Wednesday, May 19, 2010
ĐÚNG CHỔ ĐÚNG THỜI ĐIỂM (1)
Tác giả: Ms Joseph Prince
Dịch giả: Bình Nam
Bạn biết không, có những người dường như họ luôn ở đúng chổ, đúng thời điểm? Họ luôn gặp đúng người, đúng chổ và đúng thời điểm. Có thể là tại chổ mua sắm, trong thang máy hay tại chổ làm và có thể khi họ cần thêm tài chánh, một công việc mới hay là việc chọn bạn đời. Họ luôn gặp những người mà sau đó chúc phước cho họ, họ hưởng được phước vì họ ở đúng thời điểm. Một số người gọi những trường hợp này là: SỰ DẮT DẪN THIÊN THƯỢNG
Bạn có bao giờ suy nghỉ rằng tại sao có những người dường như họ bước đi trong trong sự dắt dẫn Thiên Thượng hơn những người khác? Người thế gian gọi đó là: May mắn. Nhưng đây không phải là may mắn, đó là trong đúng thời điểm của Chúa. Ngài biết nhu cầu của họ cũng như Ngài biết nhu cầu của bạn một cách tường tận. Ngài biết khi nào, ở đâu, thế nào và bởi ai để nhu cầu của bạn được đáp ứng.
Giáo Huấn 3: 11 nói với chúng ta “Mọi sự Ngài làm đều đúng thời, đúng lúc…” Bạn có muốn được ở trong thời điểm của Ngài không? Tôi sẽ nói cho bạn biết cách nào để chúng ta có thể ở trong đúng chổ và đúng thời điểm của Ngài. Nhưng trước hết hãy nhìn vào đời sống của Vua Salômôn. Vua Salômôn ông giàu hơn bất cứ người nào đã từng sống trên thế giới này. Salômôn là con trai của Đavít và Salômôn là người yêu mến Chúa, mặc dầu về già ông đã sa ngã, nhưng ông đã quay trở lại với Chúa trước khi ông qua đời.
Dịch giả: Bình Nam
Thời điểm và cơ hội xảy ra cho tất cả mọi người.
Bạn biết không, có những người dường như họ luôn ở đúng chổ, đúng thời điểm? Họ luôn gặp đúng người, đúng chổ và đúng thời điểm. Có thể là tại chổ mua sắm, trong thang máy hay tại chổ làm và có thể khi họ cần thêm tài chánh, một công việc mới hay là việc chọn bạn đời. Họ luôn gặp những người mà sau đó chúc phước cho họ, họ hưởng được phước vì họ ở đúng thời điểm. Một số người gọi những trường hợp này là: SỰ DẮT DẪN THIÊN THƯỢNG
Bạn có bao giờ suy nghỉ rằng tại sao có những người dường như họ bước đi trong trong sự dắt dẫn Thiên Thượng hơn những người khác? Người thế gian gọi đó là: May mắn. Nhưng đây không phải là may mắn, đó là trong đúng thời điểm của Chúa. Ngài biết nhu cầu của họ cũng như Ngài biết nhu cầu của bạn một cách tường tận. Ngài biết khi nào, ở đâu, thế nào và bởi ai để nhu cầu của bạn được đáp ứng.
Giáo Huấn 3: 11 nói với chúng ta “Mọi sự Ngài làm đều đúng thời, đúng lúc…” Bạn có muốn được ở trong thời điểm của Ngài không? Tôi sẽ nói cho bạn biết cách nào để chúng ta có thể ở trong đúng chổ và đúng thời điểm của Ngài. Nhưng trước hết hãy nhìn vào đời sống của Vua Salômôn. Vua Salômôn ông giàu hơn bất cứ người nào đã từng sống trên thế giới này. Salômôn là con trai của Đavít và Salômôn là người yêu mến Chúa, mặc dầu về già ông đã sa ngã, nhưng ông đã quay trở lại với Chúa trước khi ông qua đời.
Còn nữa...
Sunday, May 16, 2010
Seven Words on the Cross
THE SEVENTH WORD
Jesus cried out in a loud voice, "Father, into your hands I commend my spirit":
Gospel of Luke 23:46
The seventh word of Jesus is from the Gospel of Luke, and is directed to the Father in heaven, just before He dies. Jesus recalls Psalm 31:5 - "Into thy hands I commend my spirit; thou hast redeemed me, O Lord, faithful God." Luke repeatedly pleads Jesus' innocence: with Pilate (Luke 23:4, 14-15, 22), through Dismas, the criminal (Luke 23:41), and immediately after His death with the centurion" "Now when the centurion saw what had taken place, he praised God and said, "Certainly this man was innocent" (Luke 23:47). The innocent Lamb had been slain for our sins, so that we might be forgiven. "They are justified by his grace as a gift, through the redemption which is in Christ Jesus, whom God put forward as an expiation by his blood, to be received by faith" (Romans 3:24-25). Jesus fulfills His mission, and as He says so clearly in John's Gospel, He can now return: "I came from the Father and have come into the world; again, I am leaving the world and going to the Father" (John 16:28). Jesus practiced what He preached: "Greater love has no man than this, that a man lay down his life for his friends" (John 15:13).
Jesus cried out in a loud voice, "Father, into your hands I commend my spirit":
Gospel of Luke 23:46
The seventh word of Jesus is from the Gospel of Luke, and is directed to the Father in heaven, just before He dies. Jesus recalls Psalm 31:5 - "Into thy hands I commend my spirit; thou hast redeemed me, O Lord, faithful God." Luke repeatedly pleads Jesus' innocence: with Pilate (Luke 23:4, 14-15, 22), through Dismas, the criminal (Luke 23:41), and immediately after His death with the centurion" "Now when the centurion saw what had taken place, he praised God and said, "Certainly this man was innocent" (Luke 23:47). The innocent Lamb had been slain for our sins, so that we might be forgiven. "They are justified by his grace as a gift, through the redemption which is in Christ Jesus, whom God put forward as an expiation by his blood, to be received by faith" (Romans 3:24-25). Jesus fulfills His mission, and as He says so clearly in John's Gospel, He can now return: "I came from the Father and have come into the world; again, I am leaving the world and going to the Father" (John 16:28). Jesus practiced what He preached: "Greater love has no man than this, that a man lay down his life for his friends" (John 15:13).
Seven Words on the Cross
THE SIXTH WORD
When Jesus had received the wine, he said, "It is finished"; and he bowed his head and handed over the spirit.
Gospel of John 19:30
It is now a fait accomplit. The sixth word is Jesus' recognition that his suffering is over and his task is completed. Jesus was obedient to the Father and gave his love for mankind by redeeming us with His death on the Cross.
The above painting is meant to capture the moment. What was the darkest day of mankind became the brightest day for mankind.
When Jesus died, He "handed over" the Spirit. Jesus remains in control to the end, and it is He who handed over his Spirit. One should not miss the double entendre here, for this may also be interpreted as His death brought forth the Holy Spirit. Jesus speaks of living water in John 4:10-11, and refers to living water as the Holy Spirit in John 7:37-39. This becomes more evident in John 19:34: "But one of the soldiers pierced his side with a spear, and at once there came out blood and water." This fulfills the prophecy in Zechariah 12:10: "They will look upon him whom they have pierced." The piercing of Jesus' side prefigures the Sacraments of Eucharist (blood) and Baptism (water), as well as the beginning of the Church.
When Jesus had received the wine, he said, "It is finished"; and he bowed his head and handed over the spirit.
Gospel of John 19:30
It is now a fait accomplit. The sixth word is Jesus' recognition that his suffering is over and his task is completed. Jesus was obedient to the Father and gave his love for mankind by redeeming us with His death on the Cross.
The above painting is meant to capture the moment. What was the darkest day of mankind became the brightest day for mankind.
When Jesus died, He "handed over" the Spirit. Jesus remains in control to the end, and it is He who handed over his Spirit. One should not miss the double entendre here, for this may also be interpreted as His death brought forth the Holy Spirit. Jesus speaks of living water in John 4:10-11, and refers to living water as the Holy Spirit in John 7:37-39. This becomes more evident in John 19:34: "But one of the soldiers pierced his side with a spear, and at once there came out blood and water." This fulfills the prophecy in Zechariah 12:10: "They will look upon him whom they have pierced." The piercing of Jesus' side prefigures the Sacraments of Eucharist (blood) and Baptism (water), as well as the beginning of the Church.
Saturday, May 15, 2010
Seven Words on the Cross
THE FIFTH WORD
"I thirst"
Gospel of John 19:28
The fifth word of Jesus is His only human expression of His physical suffering. Jesus is now in shock. The wounds inflicted upon him in the scourging, the crowning with thorns, and the nailing upon the cross are now taking their toll, especially after losing blood on the three-hour walk through the city of Jerusalem to Golgotha on the Way of the Cross. Systematic studies of the Shroud of Turin, as reported by Gerald O'Collins in Interpreting Jesus, indicate the passion of Jesus was far worse than one could imagine. The Shroud has been exhaustively studied by every possible scientific maneuver, and the scientific burden of proof is now on those who do not accept the Shroud as the burial cloth of Jesus. "He himself bore our sins in his body upon the cross, so that, free from sin, we might live for righteousness. By his wounds you have been healed" (l Peter 2:24).
"I thirst"
Gospel of John 19:28
The fifth word of Jesus is His only human expression of His physical suffering. Jesus is now in shock. The wounds inflicted upon him in the scourging, the crowning with thorns, and the nailing upon the cross are now taking their toll, especially after losing blood on the three-hour walk through the city of Jerusalem to Golgotha on the Way of the Cross. Systematic studies of the Shroud of Turin, as reported by Gerald O'Collins in Interpreting Jesus, indicate the passion of Jesus was far worse than one could imagine. The Shroud has been exhaustively studied by every possible scientific maneuver, and the scientific burden of proof is now on those who do not accept the Shroud as the burial cloth of Jesus. "He himself bore our sins in his body upon the cross, so that, free from sin, we might live for righteousness. By his wounds you have been healed" (l Peter 2:24).
Wednesday, May 12, 2010
Seven Words on the Cross
THE FOURTH WORD
"My God, my God, why have you forsaken me?"
Matthew 27:46 and Mark 15:34
This is the only expression of Jesus in the Gospels of Matthew and Mark. Both Gospels relate that it was in the ninth hour, after 3 hours of darkness, that Jesus cried out this fourth word. The ninth hour was three o'clock in Palestine. Just after He speaks, Mark relates with a horrible sense of finality, "And Jesus uttered a loud cry, and breathed his last" (Mark 15:37). One is struck by the anguished tone of this expression compared to the first three words of Jesus. This cry is from the painful heart of the human Jesus who must feel deserted by His Father and the Holy Spirit, not to mention his earthly companions the Apostles. As if to emphasize his loneliness, Mark even has his loved ones "looking from afar," not close to him as in the Gospel of John. Jesus feels separated from his Father. He is now all alone, and he must face death by himself. But is not this exactly what happens to all of us when we die? We too will be all alone at the time of death! Jesus completely lives the human experience as we do, and by doing so, frees us from the clutches of sin. There can not be a more dreadful moment in the history of man as this moment. Jesus who came to save us is crucified, and He realizes the horror of what is happening and what He now is enduring. He is about to be engulfed in the raging sea of sin. Evil triumphs, as Jesus admits: "But this is your hour" (Luke 22:53). But it is only for a moment. The burden of all the sins of humanity for a moment overwhelm the humanity of our Jesus. But does this not have to happen? Does this not have to occur if Jesus is to save us? It is in defeat of his humanity that the Divine plan of His Father and Himself will be completed. It is by His death that we are redeemed. "For there is one God. There is also one mediator between God and the human race, Christ Jesus, himself human, who gave himself as ransom for all" (l Timothy 2:5-6).
"My God, my God, why have you forsaken me?"
Matthew 27:46 and Mark 15:34
This is the only expression of Jesus in the Gospels of Matthew and Mark. Both Gospels relate that it was in the ninth hour, after 3 hours of darkness, that Jesus cried out this fourth word. The ninth hour was three o'clock in Palestine. Just after He speaks, Mark relates with a horrible sense of finality, "And Jesus uttered a loud cry, and breathed his last" (Mark 15:37). One is struck by the anguished tone of this expression compared to the first three words of Jesus. This cry is from the painful heart of the human Jesus who must feel deserted by His Father and the Holy Spirit, not to mention his earthly companions the Apostles. As if to emphasize his loneliness, Mark even has his loved ones "looking from afar," not close to him as in the Gospel of John. Jesus feels separated from his Father. He is now all alone, and he must face death by himself. But is not this exactly what happens to all of us when we die? We too will be all alone at the time of death! Jesus completely lives the human experience as we do, and by doing so, frees us from the clutches of sin. There can not be a more dreadful moment in the history of man as this moment. Jesus who came to save us is crucified, and He realizes the horror of what is happening and what He now is enduring. He is about to be engulfed in the raging sea of sin. Evil triumphs, as Jesus admits: "But this is your hour" (Luke 22:53). But it is only for a moment. The burden of all the sins of humanity for a moment overwhelm the humanity of our Jesus. But does this not have to happen? Does this not have to occur if Jesus is to save us? It is in defeat of his humanity that the Divine plan of His Father and Himself will be completed. It is by His death that we are redeemed. "For there is one God. There is also one mediator between God and the human race, Christ Jesus, himself human, who gave himself as ransom for all" (l Timothy 2:5-6).
Seven Words on the Cross
THE THIRD WORD
"Jesus said to his mother: "Woman, this is your son". Then he said to the disciple: "This is your mother."
Gospel of John 19:26-27
Jesus and Mary are together again, at the beginning of his ministry in Cana and now at the end of his public ministry at the foot of the Cross. What sorrow must fill her heart, to see her Son mocked, tortured, and now just crucified. Once again, a sword pierces Mary's soul, the sword predicted by Simeon at the Temple (Luke 2:35) . There are four at the foot of the cross, Mary his Mother, John, the disciple whom he loved, Mary of Cleopas, his mother's sister, and Mary Magdalene. His third word is addressed to Mary and John, the only eye-witness of the Gospel writers. But again Jesus rises above the occasion, and his concerns are for the ones that love him. The good son that He is, Jesus is concerned about taking care of his mother. In fact, this passage offers proof that Jesus was the only child of Mary, because if he did have brothers or sisters, they would have provided for her. But Jesus looks to John to care for her. St. Joseph is noticeably absent. The historic paintings, such as Tondo-doni by Michelangelo and The Holy Family by Raphael, suggest Joseph was a considerably older man. St. Joseph had probably died by the time of the crucifixion, or else he would have been the one to take care of Mary. Early Christian traditions and the second-century apocryphal Protoevangelium of James held that Joseph was a widower, and his children by his former wife were the "brothers and sisters of Jesus." Another striking phrase indicating Jesus was an only child is Mark 6:3, referring to Jesus: "Is not this the carpenter, the son of Mary, and the brother of James and Joses and Judas and Simon, and are not his sisters here with us?" Now if James, Joses and Judas and Simon were also natural sons of Mary, Jesus would not have been called the "son of Mary," but rather "one of the sons of Mary."
Gospel of John 19:26-27
Jesus and Mary are together again, at the beginning of his ministry in Cana and now at the end of his public ministry at the foot of the Cross. What sorrow must fill her heart, to see her Son mocked, tortured, and now just crucified. Once again, a sword pierces Mary's soul, the sword predicted by Simeon at the Temple (Luke 2:35) . There are four at the foot of the cross, Mary his Mother, John, the disciple whom he loved, Mary of Cleopas, his mother's sister, and Mary Magdalene. His third word is addressed to Mary and John, the only eye-witness of the Gospel writers. But again Jesus rises above the occasion, and his concerns are for the ones that love him. The good son that He is, Jesus is concerned about taking care of his mother. In fact, this passage offers proof that Jesus was the only child of Mary, because if he did have brothers or sisters, they would have provided for her. But Jesus looks to John to care for her. St. Joseph is noticeably absent. The historic paintings, such as Tondo-doni by Michelangelo and The Holy Family by Raphael, suggest Joseph was a considerably older man. St. Joseph had probably died by the time of the crucifixion, or else he would have been the one to take care of Mary. Early Christian traditions and the second-century apocryphal Protoevangelium of James held that Joseph was a widower, and his children by his former wife were the "brothers and sisters of Jesus." Another striking phrase indicating Jesus was an only child is Mark 6:3, referring to Jesus: "Is not this the carpenter, the son of Mary, and the brother of James and Joses and Judas and Simon, and are not his sisters here with us?" Now if James, Joses and Judas and Simon were also natural sons of Mary, Jesus would not have been called the "son of Mary," but rather "one of the sons of Mary."
Seven Words on the Cross
THE SECOND WORD
"Truly, I say to you, today you will be with me in Paradise."
Gospel of Luke 23:43 Now it is not just the religious leaders or the soldiers that mock Jesus, but even one of the criminals, a downward progression of mockery. But the criminal on the right speaks up for Jesus, explaining the two criminals are receiving their just due, and then pointing to Jesus, says, "this man has done nothing wrong." Then, turning to Jesus, he asks, "Jesus, remember me when you come in your kingdom" (Luke 23:42). What wonderful faith this repentant sinner had in Jesus - far more than the doubting Thomas, one of his own Apostles. Ignoring his own suffering, Jesus mercifully responds with His second word. The second word again is about forgiveness, this time directed to a sinner. Just as the first word, this Biblical expression again is found only in the Gospel of Luke. Jesus shows his Divinity by opening heaven for a repentant sinner - such generosity to a man that only asked to be remembered
Gospel of Luke 23:43 Now it is not just the religious leaders or the soldiers that mock Jesus, but even one of the criminals, a downward progression of mockery. But the criminal on the right speaks up for Jesus, explaining the two criminals are receiving their just due, and then pointing to Jesus, says, "this man has done nothing wrong." Then, turning to Jesus, he asks, "Jesus, remember me when you come in your kingdom" (Luke 23:42). What wonderful faith this repentant sinner had in Jesus - far more than the doubting Thomas, one of his own Apostles. Ignoring his own suffering, Jesus mercifully responds with His second word. The second word again is about forgiveness, this time directed to a sinner. Just as the first word, this Biblical expression again is found only in the Gospel of Luke. Jesus shows his Divinity by opening heaven for a repentant sinner - such generosity to a man that only asked to be remembered
Seven Words on the Cross
THE FIRST WORD
"Father, forgive them, for they do not know what they do."
Gospel of Luke 23:34
Jesus says this first word only in the Gospel of Luke, just after he was crucified by the soldiers on Golgotha, with the criminals, one on the right and one on the left. The timing of this suggests that Jesus asks his Father to primarily forgive his enemies, the soldiers, who have scourged him, mocked him, tortured him, and who have just nailed him to the cross. But could this not also apply to his Apostles and companions who have deserted him, to Peter who has denied him three times, to the fickle crowd, who only days before praised him on his entrance to Jerusalem, and then days later chose him over Barabbas to be crucified? Could this not also apply to us, who daily forget him in our lives? Does he react angrily? No, he asks his Father to forgive them, because they are ignorant! At the height of his physical suffering, his Divine love prevails and He asks His Father to forgive his enemies. Right up to his final hours on earth, Jesus preaches forgiveness. He teaches forgiveness in the Lord's prayer: "Forgive us our trespasses, as we forgive those who trespass against us" (Matthew 6:12). When asked by Peter, how many times should we forgive someone, Jesus answers seventy times seven (Matthew 18:21-22). At the Last Supper, Jesus explains his crucifixion to his Apostles when he tells them to drink of the cup: "Drink of it, all of you; for this is my blood of the covenant, which is poured out for many for the forgiveness of sins" (Matthew 26:27-28). He forgives the paralytic at Capernaum (Mark 2:5), and the adulteress caught in the act and about to be stoned (John 8:1-11). And even following his Resurrection, his first act is to commission his disciples to forgive, the Scriptural foundation for the Sacrament of Confession: "Receive the Holy Spirit. If you forgive the sins of any, they are forgiven; if you retain the sins of any, they are retained" (John 20:22-23).
Gospel of Luke 23:34
Jesus says this first word only in the Gospel of Luke, just after he was crucified by the soldiers on Golgotha, with the criminals, one on the right and one on the left. The timing of this suggests that Jesus asks his Father to primarily forgive his enemies, the soldiers, who have scourged him, mocked him, tortured him, and who have just nailed him to the cross. But could this not also apply to his Apostles and companions who have deserted him, to Peter who has denied him three times, to the fickle crowd, who only days before praised him on his entrance to Jerusalem, and then days later chose him over Barabbas to be crucified? Could this not also apply to us, who daily forget him in our lives? Does he react angrily? No, he asks his Father to forgive them, because they are ignorant! At the height of his physical suffering, his Divine love prevails and He asks His Father to forgive his enemies. Right up to his final hours on earth, Jesus preaches forgiveness. He teaches forgiveness in the Lord's prayer: "Forgive us our trespasses, as we forgive those who trespass against us" (Matthew 6:12). When asked by Peter, how many times should we forgive someone, Jesus answers seventy times seven (Matthew 18:21-22). At the Last Supper, Jesus explains his crucifixion to his Apostles when he tells them to drink of the cup: "Drink of it, all of you; for this is my blood of the covenant, which is poured out for many for the forgiveness of sins" (Matthew 26:27-28). He forgives the paralytic at Capernaum (Mark 2:5), and the adulteress caught in the act and about to be stoned (John 8:1-11). And even following his Resurrection, his first act is to commission his disciples to forgive, the Scriptural foundation for the Sacrament of Confession: "Receive the Holy Spirit. If you forgive the sins of any, they are forgiven; if you retain the sins of any, they are retained" (John 20:22-23).
Tuesday, May 11, 2010
Subscribe to:
Posts (Atom)